Trang

Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

Quá khứ

  Hiện giờ tôi cần tìm cho mình một khoảng trời bình yên.Vì chỉ có nơi đó tôi mới thanh thản, tâm hồn tôi luôn vui vẻ.

  Những ngày tháng đã qua trong tôi có nhiều kỉ niệm.Tôi vẫn mãi đi trên con đường của kỉ niệm,kỉ niệm trong tôi luôn là một chút gì rất quí báu vì nó rất mong manh,nhưng luôn có sự êm đềm sâu lắng.

  Đôi lúc tôi mong chiếc cửa sắt thời gian hãy sập lại,ngăn hiện tại với quá khứ thì quá khứ ấy sẽ tan biến vào cõi hư vô.Tôi thật sự muốn đóng quá khứ lại,để cho quá khứ tự chôn nó.Nhưng tôi vẫn không sao hiểu mình không thể làm được việc đó dù tôi rất cố gắng..

  Tôi mong nó mãi như thế,giản dị,thơ mộng,êm dịu sẽ đi cùng với những năm tháng êm đềm.

  Nhưng ,ngày hôm qua chỉ là một giấc mộng và cả ngày mai nữa chỉ là 1 điều gì khó đoán định.Mà ngày hôm qua đâu phải lúc nào cũng là giấc mộng đẹp.Biết bao chuyện xảy ra,biết bao khổ đau ,dằn vặt và trăn trở ...khiến ta không thể thực hiện những gì đã hứa dành cho nhau..

  Biết bao là khoảng cách không thể hàn gắn ,những khúc mắc khó giải tỏa....đã quá đủ để phá vỡ,nhấn chìm những tình cảm thương yêu vốn đã bị tổn thương. (ST)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét