Lâm và Nam là đôi bạn thân từ dưới quê khi còn chung trường. Cả hai cùng đỗ đại học. Nam nhanh nhẹn, có phần giảo hoạt. Lâm hiền lành, ít nói. Cả hai đều chăm chỉ nên kết quả học tập khá tốt sau khi ra trường.
Lâm may mắn vào làm việc trong một công ty liên doanh nước ngoài. Nam lận đận đến nửa năm cũng được vào một công ty xuất nhập khẩu. Hai người vẫn luôn sát cánh và giúp đỡ nhau trong cuộc sống.
Rồi Nam đưa một cô gái về giới thiệu rằng “em họ” dưới quê. Cô ấy đẹp, vẻ đẹp lãng mạn và đa tình. Thủy, tên cô ấy, thường về phòng trọ của hai người để giúp đỡ dọn dẹp với sự chân thành và hòa đồng. Lâm thấy mến Thủy hơn nhưng tính anh nhút nhát nên mọi điều chỉ dừng lại ở đó.
Bằng cách nào đó, Nam tán đổ được cô phó phòng nhân sự, cháu bà phó giám đốc sau một thời gian ra sức đưa đón và lấy lòng. Khi Nam lấy vợ và chuyển về nhà vợ ở thì Lâm ở một mình. Nhờ sự vun vén của vợ chồng Nam, Thủy và Lâm thành một cặp. Khi Thủy và Lâm lấy nhau, họ cũng có một căn nhà riêng.
Con của Nam ra đời bị tim bẩm sinh, chạy chữa khắp nơi chưa khỏi. Vợ chồng Nam quyết định đưa con ra nước ngoài phẫu thuật. Lâm bảo Thủy nghỉ phép đi cùng. Thủy nói tiếng Anh rất tốt, có thể sẽ giúp đỡ được nhiều...
Ca phẫu thuật thành công, đứa trẻ dần khỏe hơn. Cả 3 người về nước nhưng Thủy và Nam cứ quấn lấy nhau. Ở bất cứ đâu hay bất cứ chỗ nào có cơ hội, hai kẻ khát tình cũng sẵn sàng trao nhau những ánh mắt đắm đuối. Trong buổi liên hoan mừng em bé khỏe mạnh, Nam đã bóng gió nói Thủy ngày càng đẹp, Lâm cẩn thận kẻo có ngày mất vợ. Tất cả đều cười vui vẻ, chỉ có Nam và Thủy hiểu họ đang chơi một trò chơi mạo hiểm.
Hôm ấy, Lâm để quên USB ở nhà phải quay về lấy. Thấy xe của vợ, anh nghĩ vợ mệt nên về sớm nghỉ. Lên đến cửa phòng thấy một đôi giày nam, đầu óc anh đã choáng váng. Mở cửa bước vào, mắt Lâm hoa lên khi thấy Thủy và Nam đang làm cái chuyện đó, trong chính phòng ngủ của mình. Cả hai ú ớ. Thủy kéo vội cái áo mặc vào còn Nam chưa kịp nói một câu đã hứng một cú đấm như trời giáng.
“Cậu đã đánh đổi tất cả để làm trò mạt hạng này sao? Tôi đã làm gì để các người đối xử với tôi như vậy?”.
Người đàn ông trong Lâm gào thét đau đớn. Nhớ lại những ngày hai thằng bạn chia nhau một ổ bánh mì. Khi kẻ đốn mạt kia khó khăn nhất đều có anh giúp đỡ. Ngay cả tiền chữa bệnh cho con hắn, cũng có sự hùn góp từ vốn tiết kiệm của anh.
“Chính cậu là người vun vén cho tôi, cậu nói em cậu ngoan, hiền, và tốt nết… Giờ cậu nhìn xem. Đó chỉ là một con điếm rẻ tiền. Mất vợ, tôi vẫn lấy được vợ khác. Nhưng cậu đã mất tất cả, mất cái lớn nhất trong cuộc đời là không bao giờ cậu có được một người bạn nào tốt bằng tôi!”.
Cái ham muốn của con người luôn được đặt trong những ranh giới rất mong manh. Đôi khi người ta ngộ nhận, để ham muốn tầm thường lấn lướt, chỉ vì sự ích kỷ và sai lầm.
Trong cuộc sống, giá trị của tình yêu đích thực dựa trên nền tảng yêu thương và tôn trọng lẫn nhau chứ không phải những ham muốn. Trước khi bước đến một mối quan hệ có tính lựa chọn một mất một còn, các bạn trẻ nên cân nhắc kỹ, đừng gây đau khổ cho những người trong cuộc.
Rồi Nam đưa một cô gái về giới thiệu rằng “em họ” dưới quê. Cô ấy đẹp, vẻ đẹp lãng mạn và đa tình. Thủy, tên cô ấy, thường về phòng trọ của hai người để giúp đỡ dọn dẹp với sự chân thành và hòa đồng. Lâm thấy mến Thủy hơn nhưng tính anh nhút nhát nên mọi điều chỉ dừng lại ở đó.
Bằng cách nào đó, Nam tán đổ được cô phó phòng nhân sự, cháu bà phó giám đốc sau một thời gian ra sức đưa đón và lấy lòng. Khi Nam lấy vợ và chuyển về nhà vợ ở thì Lâm ở một mình. Nhờ sự vun vén của vợ chồng Nam, Thủy và Lâm thành một cặp. Khi Thủy và Lâm lấy nhau, họ cũng có một căn nhà riêng.
Con của Nam ra đời bị tim bẩm sinh, chạy chữa khắp nơi chưa khỏi. Vợ chồng Nam quyết định đưa con ra nước ngoài phẫu thuật. Lâm bảo Thủy nghỉ phép đi cùng. Thủy nói tiếng Anh rất tốt, có thể sẽ giúp đỡ được nhiều...
Ca phẫu thuật thành công, đứa trẻ dần khỏe hơn. Cả 3 người về nước nhưng Thủy và Nam cứ quấn lấy nhau. Ở bất cứ đâu hay bất cứ chỗ nào có cơ hội, hai kẻ khát tình cũng sẵn sàng trao nhau những ánh mắt đắm đuối. Trong buổi liên hoan mừng em bé khỏe mạnh, Nam đã bóng gió nói Thủy ngày càng đẹp, Lâm cẩn thận kẻo có ngày mất vợ. Tất cả đều cười vui vẻ, chỉ có Nam và Thủy hiểu họ đang chơi một trò chơi mạo hiểm.
Hôm ấy, Lâm để quên USB ở nhà phải quay về lấy. Thấy xe của vợ, anh nghĩ vợ mệt nên về sớm nghỉ. Lên đến cửa phòng thấy một đôi giày nam, đầu óc anh đã choáng váng. Mở cửa bước vào, mắt Lâm hoa lên khi thấy Thủy và Nam đang làm cái chuyện đó, trong chính phòng ngủ của mình. Cả hai ú ớ. Thủy kéo vội cái áo mặc vào còn Nam chưa kịp nói một câu đã hứng một cú đấm như trời giáng.
“Cậu đã đánh đổi tất cả để làm trò mạt hạng này sao? Tôi đã làm gì để các người đối xử với tôi như vậy?”.
Người đàn ông trong Lâm gào thét đau đớn. Nhớ lại những ngày hai thằng bạn chia nhau một ổ bánh mì. Khi kẻ đốn mạt kia khó khăn nhất đều có anh giúp đỡ. Ngay cả tiền chữa bệnh cho con hắn, cũng có sự hùn góp từ vốn tiết kiệm của anh.
“Chính cậu là người vun vén cho tôi, cậu nói em cậu ngoan, hiền, và tốt nết… Giờ cậu nhìn xem. Đó chỉ là một con điếm rẻ tiền. Mất vợ, tôi vẫn lấy được vợ khác. Nhưng cậu đã mất tất cả, mất cái lớn nhất trong cuộc đời là không bao giờ cậu có được một người bạn nào tốt bằng tôi!”.
Cái ham muốn của con người luôn được đặt trong những ranh giới rất mong manh. Đôi khi người ta ngộ nhận, để ham muốn tầm thường lấn lướt, chỉ vì sự ích kỷ và sai lầm.
Trong cuộc sống, giá trị của tình yêu đích thực dựa trên nền tảng yêu thương và tôn trọng lẫn nhau chứ không phải những ham muốn. Trước khi bước đến một mối quan hệ có tính lựa chọn một mất một còn, các bạn trẻ nên cân nhắc kỹ, đừng gây đau khổ cho những người trong cuộc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét