Trang

Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Bơ vơ

Tôi đã đọc được ở trên web 1 câu nói :

" Đã có khi nào,vào những buổi chiều sau 1 cơn mưa rào,bạn chạy xe một mình giữa những mọi người trên những con đường còn đọng nước ,lòng chợt se lại vì nhớ 1 người"

Câu nói này rất giống với tâm trạng của tôi hiện giờ,tôi không biết đến khi nào mình mới thoát ra được cảm giác thế này.

Đôi lúc tôi muốn cho anh biết cảm xúc của tôi,nhưng tôi không biết phải bắt đầu từ đâu.Rất muốn nhắn tin cho anh nhưng tôi không biết nhắn tin vì cái gì.

Mối quan hệ của chúng tôi,cũng không biết nói như thế nào.Tôi có lòng,anh thì vô tâm.Có phải thế không?

Dạo gần đây tôi có rất nhiều chuyện buồn,tôi thật sự rất cần có một người để tôi chia sẻ.

Anh  có biết không?Tôi phải nói những điều đó với ai đây,khi mà chẳng ai hiểu tôi cả.Khi mà không ai cho tôi cơ hội để giải bày.

Nếu như anh chịu nắm tay tôi thì hay biết mấy?

2 nhận xét:

  1. Loan hiểu tâm trạng của diễm, cuộc sống là thế không bao giờ như ý mình mong muốn được, hãy cứ sống hết mình thì người ta sẽ hiểu tấm lòng của diễm, chúc diễm luôn hạnh phúc và yêu đời

    Trả lờiXóa
  2. Ui,phải chi ngta hiểu mình được thì hay biết mấy phải không?

    Trả lờiXóa